Giang Sở Sở biết, “hắn” trong miệng Vương Tử Câm là chỉ Cố Trường Ca, chuyện này cả thượng giới đều biết, nàng cũng chẳng cần che giấu làm gì.
Thật ra trước kia lúc còn tu hành ở Chân Tiên thư viện, Vương Tử Câm từng thăm dò nàng nhiều lần nhưng nàng đều trả lời qua loa cho có lệ.
Vừa nghĩ đến những lời này, Giang Sở Sở còn có chút áy náy với Vương Tử Câm.
“Không nghĩ tới ta còn có thể hưởng ké phúc khí của tên kia, tự mình nếm thử tài nghệ pha trà của Sở Sở thánh nữ.”
Vương Tử Câm ngồi xuống rất tùy ý, chống tay ở trên bàn đá, đầu gác lên trên.