Ngao Linh đi theo sau lưng Ngao Địch Tiên Vương nhìn thấy Cố Trường Ca đang đi về phía này, trong lòng không khỏi mất bình tĩnh, nàng há miệng vốn muốn nói gì đó nhưng cuối cùng vẫn nhịn xuống.
Bởi vì ánh mắt của Cố Trường Ca chỉ đảo qua Ngao Địch Tiên Vương bên người nàng một chút, sau đó nhìn nàng một cái rồi dời đi, hiển nhiên là hắn không nhớ ra nàng.
Chuyện này khiến trong lòng Ngao Linh có chút chua xót, rõ ràng là đã gặp nhau ở vô vàn kỷ nguyên trước, vậy mà bây giờ gặp lại hắn cũng không nhận ra nàng. Hay là lúc trước Cố Trường Ca vốn không nhớ rõ nàng, dù sao nàng cũng chỉ là một tiểu công chúa của Long tộc mà thôi.
Trải qua vô số kỷ nguyên ai có thể nhớ tới chuyện tình xa xưa ấy? Ngay cả thời gian cũng đứt đoạn rất nhiều.
Khoảng thời gian kia đã trôi qua, hiện tại cũng không còn lưu lại một chút dấu vết nào, ai có thể nghĩ đến hậu thế vẫn còn một người như nàng chứ?