Lúc này, Minh vương vươn bàn tay to ra tìm mấy đạo vết tích trong không gian hư không, biến thành một dụ lệnh hạ xuống, bên trên tản ra hỗn độn khí nồng đậm, mỗi một chữ đều lóe lên thần quang giống như thần văn khai thiên vậy.
"Minh Y, ngươi cầm dụ lệnh này đi đến Trung Tiên vực giao cho hắn."
Ánh mắt vĩnh viễn lạnh lùng của Minh Vương rơi xuống một hậu bối ở phía dưới.
Đó là một nữ tử cao gầy có mái tóc dài màu ngân bạch, cả người như được điêu khắc từ băng tuyết, nước da trắng ngần nhưng thần tình lại luôn cao ngạo.
"Vâng, Minh Y tuân mệnh."