"Ta có thể mở cửa."
Trong mắt Đại Hồng Điểu lộ vẻ hồi tưởng, sau đó khẳng định rằng bản thể của nó đang ở chỗ này.
Thạch môn đồ sộ được làm bằng đá hoa văn theo phong cách cổ, bên trên dính huyết sắc, bị sứt mẻ một số chỗ, cực kỳ cổ xưa. Cố Trường Ca mang theo Đại Hồng Điểu đi tới, dường như thạch môn sinh ra cảm ứng, những thứ bị khuyết bỗng dưng sáng bóng, sau đó trở nên cực kỳ rực rỡ!
Đại Hồng Điểu kích động vạn phần, không nghĩ tới có một ngày mình lại có thể tới đây một lần nữa.
Thân ảnh của nó trở nên hư đạm mơ hồ, hóa thành một đạo thần quang muốn xông vào trong thạch môn. Nhưng ánh mắt Cố Trường Ca khẽ động, bỗng nhiên hắn giơ tay ngăn cản nó.