Thời gian dần dần trôi qua, vài tháng qua đi trong nháy mắt, thế cục của thượng giới càng ngày càng yên ổn.
Đào thôn nằm ở tận bên bờ của cực bắc Thần quốc, cuối cùng ngay cả nơi tiên khí chi địa kia cũng bị Cố Trường Ca dùng vô thượng đại thần thông để đưa tới bên trong cung điện của Cố Tiên Nhi.
Cung điện của Cố Tiên Nhi là một mảnh thiên đường vô cùng rộng lớn kéo dài không thấy điểm cuối đến tận bên cạnh khu đất hoang, có đỉnh núi mây mù lượn lờ cũng có hồ xanh, thác nước, một mảnh xanh biếc.
Lầu các trong cung điện thấp thoáng từng mảng vô cùng bao la hùng vĩ, một bên tiếp giáp với Đào thôn là núi non trùng trùng.
Có Vô Ngần hồ được lấy từ tinh hà mênh mông, xung quanh là rừng trúc xào xạc. Giữa một mảnh biển trúc xanh biếc có mấy gian đình đài, trong Vô Ngần hồ có rất nhiều long ngư quý hiếm lay động cái đuôi to lớn chợt lóe qua, cả cơ thể trong suốt, máu thịt ẩn chứa thần tính kinh người, cũng có vài con có chứa huyết mạch của Côn Bằng.