Đối với Giang Sở Sở mà nói, tình cảm nàng dành cho Cố Trường Ca chính là thứ tình cảm mà cho dù biết rõ hắn là ma đầu đối địch với cả thiên hạ, là kẻ thù đã định trước không đội trời chung của mình nhưng nàng vẫn sẵn sàng đứng bên cạnh hắn, rũ bỏ tất cả mọi thứ.
Dù trước đó đã biết có lẽ Cố Trường Ca sẽ không thể cho nàng bất cứ danh phận nào, nhưng vẫn không oán không hối.
"Thật xin lỗi, để nàng phải đợi lâu như thế."
Nhìn Giang Sở Sở trước mặt, trên mặt Cố Trường Ca cũng lộ vẻ dịu dàng.
Nến đỏ sáng rực, hắn phẩy nhẹ tay. Nến tắt, cung điện chìm trong bóng tối, một đêm chẳng cần nói nhiều.