“Ta đến Đào thôn ngoài việc thăm Tiên Nhi nhà ta thì còn có thể có chuyện gì?”
Cố Trường Ca khẽ cười.
“Ai là Tiên Nhi nhà ngươi? Chúng ta không thân thiết như vậy.”
Cố Tiên Nhi trừng mắt, liếc hắn một cái nhưng bước chân lại trở nên nhẹ nhàng hơn, khóe miệng cũng khẽ nhếch lên, kỳ ảo xuất trần. Tâm tình của nàng cực kì tốt, sau đó dường như nhớ tới điều gì, nàng quay đầu lại nói:
“Rõ ràng mấy năm nay ngươi chỉ tới thăm ta vài lần.”