Nến đỏ dập tắt, trong phòng tân hôn là một mảnh xuân sắc kiều diễm.
Một đêm ấm áp rực rỡ khiến người khác khó quên.
Bất luận bao nhiêu năm trôi qua, bất luận cho đến lúc nào thì Nguyệt Minh Không cũng khó có thể quên được thời khắc này, nó vĩnh viễn khắc ghi trong lòng nàng, trở thành mảnh kí ức trân quý nhất.
Cuối cùng thì tất cả những thứ mà kiếp trước nàng phải khổ cầu mất ba ngàn năm đều đã được thực hiện ở kiếp này, rốt cuộc thì nàng cũng không còn gì để hối tiếc nữa.
Mà đối với ngoại giới thì màn liên hôn hoành tráng làm náo động cả thượng giới của Trường Sinh Cố gia và Vô Song tiên triều cũng đã kết thúc rồi.