“Với lại lần này xâm nhập vào trong Tuyệt Âm Thiên, ta phát hiện ra một số manh mối Tuyệt Âm Thiên bộc phát…”
“Nếu muốn giải quyết tai họa Tuyệt Âm Thiên lần này chỉ sợ phải động thủ từ bên trong. Tục ngữ nói lấp không bằng khai thông, thay vì ngăn cản sương mù Tuyệt Âm Thiên lan tràn ở xung quanh, không bằng khơi thông từ căn nguyên ngọn nguồn…”
Sau đó Cố Trường Ca không để ý tới ánh mắt của tất cả đạo thống ở đây, giống như chợt nhớ mục đích của chuyến đi này liền bắt đầu nói tiếp với vẻ tự nhiên.
Đám người ở đây nghe nói như vậy, biểu lộ cũng dần dần ngưng trọng, nhớ ra đại sự trước mắt.
Một ngày không giải quyết, Tai họa Tuyệt Âm Thiên liền giống như một tòa cự sơn lơ lửng trên đỉnh đầu mọi người, bất cứ lúc nào cũng có thể rơi xuống khiến kẻ khác kinh hãi run sợ.