Cả người Lục Minh chấn động, hắn vội vàng thu ánh mắt đang quan sát lại, sau đó cung kính cúi đầu xuống nói: "Tiểu nhân cầu kiến đại nhân thực ra là vì có chuyện muốn nói."
"Chuyện gì?" Tiếng nói đằng sau màn che lại vang lên lần nữa, cũng không có bất cứ sự thiếu kiên nhẫn nào.
"Tiểu nhân từng nhận được vật truyền thừa của một vị đại nhân nào đó trong Địa Ngục..."
Lục Minh nhớ tới lời dặn của nam tử trung niên, hắn không dám giấu diếm gì, kể lại từng câu từng chữ một.
Hắn cũng không nói thẳng rằng mình đã lấy được toàn bộ truyền thừa.