Khi mọi người bắt đầu tìm kiếm xung quanh trong phạm vi Cổ Huyền di chỉ, tại chỗ sâu nơi bị bao phủ bởi sương mù dày đặc, Lâm Ân toàn thân phát sáng, ngay cả tóc cũng lấp lánh kim sắc giống như thần minh chi tử đang đứng phía trước một tòa cổ miếu hoang tàn với thần sắc trang nghiêm, trong tay lơ lửng một chiếc chìa khóa lập lòe tỏa sáng.
Hắn có thể cảm nhận một cách rõ ràng, nơi này có kiếm ý cổ lão chấn động đan xen, hơn nữa theo như cảm giác của hắn thì tuyệt đối không chỉ có một cỗ kiếm ý.
Có lẽ tòa cổ miếu này từng cung phụng rất nhiều Thần Kiếm của Cổ Huyền thần triều, dần dà những khí tức của Thần Kiếm đó đã lưu lại tại đây.
Sau khi đến nơi này, chiếc chìa khóa mà lão giả mặc bạch bào trong Vô Ngần tiên cốc kia đưa cho hắn cũng phát ra quang hoa mờ ảo.
Rõ ràng là trong chỗ sâu của tòa cổ miếu đổ nát này có vật gì đó đang hấp dẫn nó.