“Sau chuyện ở đại điện ngày hôm đó xem ra gia hỏa này đã mất hết hy vọng rồi, không còn dám dây dưa với Hoàng tỷ ngươi nữa.”
Du Minh, bào đệ của Du Phi Nhã vẫn mang dáng vẻ kiệt ngạo, gặp Thác Bạt Tiêu Dao cũng chẳng buồn chào hỏi mà đi cứ thế đi luôn, lỗ mũi phát ra tiếng hừ lạnh đầy khinh thường, bấy giờ mới lên tiếng.
Du Phi Nhã trầm mặc đáp: “Hình như Tiêu Dao có tâm sự, trông hắn có vẻ nặng nề, hẳn là đã gặp phiền toái gì đó. Có điều sao hắn lại xuất hiện ở đây? Chẳng lẽ cũng muốn đi tới thế giới bên kia?”
Lúc đi ngang qua hắn, nàng cũng không chào hỏi, bởi sau lần bị Du hoàng cấm túc, nàng đã hiểu rõ.
Nếu nàng không muốn Du hoàng lại có thành kiến với Thác Bạt Tiêu Dao, có lẽ nàng không nên đi quá gần hắn.