A Thanh vô thức nâng mắt lên nhìn về phía Cố Trường Ca.
Tuy nhiên chỉ thấy hắn ngồi ở ghế chủ vị, khóe miệng vẫn luôn treo nụ cười ôn nhuận như ngọc, không nhanh không chậm thưởng thức trà, mi mắt nhẹ rũ xuống, tựa như toàn bộ những chuyện này đều là chuyện đương nhiên.
Lúc này A Thanh mới chú ý tới, hết thảy những sinh linh ở nơi đây đều lấy thực lực làm trung tâm.
Trong nội tâm nàng bỗng nhiên có chút minh bạch. Vì sao lúc Cố Trường Ca hời hợt giết đám người kia thì cường giả sau lưng Đại Du tiên triều chỉ làm như không biết gì.
Sau khi rời khỏi nơi đó, lúc nào tâm tình của A Thanh cũng rất hoảng hốt, bình an đã lâu không thấy làm nàng sinh ra cảm giác có chút không chân thật.