Yến hội vẫn tiếp tục được tiến hành, nếu nhìn từ xa, thêm giọng hát động lòng người văng vẳng, nơi này chẳng khác nào một thánh địa của tiên gia.
Giữa yến hội thì tràn đầy đồ ăn có tinh khí ngất trời, linh quả oánh ánh, hào quang lượn lờ, còn có mùi thơm toả ra khắp nơi, tất cả đều vượt qua một trăm vạn năm
Quần thần ai nấy đều vui mừng, ăn uống linh đình, thi thoảng lại nghị luận một tý sau đó nhìn lên Cố Trường Ca với Du Hoàng một cách tôn kính.
Thác Bạt Tiêu Dao cúi đầu, ngồi sau lưng cha mình, chỉ uống rượu và ăn một cách im lặng, thi thoảng lại nói vài câu cùng tỷ tỷ, muội muội của mình...Phụ thân Thác Bạt Vân Thiên của hắn là một đại thần được Du Hoang coi trọng cực kỳ.
Mặc dù tướng mạo nho nhã nhưng thực lực thì không thể khinh thường, hắn đã đột phá Chuẩn Đế Cảnh nhiều năm trước rồi, nếu không thì không có tư cách toạ trấn một phương.