“Trường Ca thiếu chủ hẳn là không có chuyện gì, có lẽ cỗ sương mù màu xám này sẽ không kéo dài quá lâu, một lát nữa là tản đi thôi.”
Gia chủ Cơ gia cau mày, trong lòng cũng rất bất an, tuy nhiên hắn vẫn an ủi đám người.
“Thực lực của Cố công tử không phải là thứ chúng ta có thể tưởng tượng, nếu như ngay cả hắn mà cũng không có cách nào thì chúng ta cũng không cần vội. Chuyện chúng ta có thể làm bây giờ là chờ đợi sương mù tan đi, nói không chừng một lát nữa sẽ có thể nhìn thấy Cố công tử.”
Một vị lão tổ của Cơ gia trầm giọng mở miệng. Ở trên đầu hắn có một tiểu đỉnh thanh đồng chìm nổi, trật tự thần liên mênh mang rủ xuống, định chống cự với cỗ sương mù màu xám.
Thế nhưng cũng kèm theo tiếng xèo xèo, tiểu đỉnh nhanh chóng tan rã vỡ nát, căn bản không chống cự nổi.