“Cho nên ngươi đang lo lắng ta muốn giết Giang Thần sao?”
Cố Trường Ca cười cười, bỗng nhiên đến gần nàng, bàn tay rơi trên mặt nàng, mang theo một chút nghiền ngẫm.
Tiêu Nhược Âm nhẹ giọng đáp vâng, thân thể có chút cứng đờ, trên da thịt sinh ra một lớp sần nhỏ, rất mất tự nhiên, thế nhưng cũng khôi phục rất nhanh.
“Yên tâm đi, nể mặt ngươi, nhất định ta sẽ không giết hắn.” Cố Trường Ca cười nhạt nói.
“Đa tạ Cố công tử.”