“Cố Trường Ca, ngươi là tên tiểu nhân hèn hạ. Ngươi không được ép nàng, ngươi cho ta thời gian một đêm suy nghĩ, sáng mai ta sẽ cho ngươi một câu trả lời chắc chắn.”
Nghe được Cơ Sơ Nguyệt nghĩ một đằng nói một nẻo, Giang Thần không nhịn được gầm lên một tiếng ngắt lời nàng, con mắt hắn ửng đỏ nhìn chằm chằm vào Cố Trường Ca.
Hắn không biết vì sao Cố Trường Ca lại nghĩ hết mọi biện pháp để đi cứu tiên tổ của Cơ gia Cơ Thánh Sơ.
Nhưng đối với sự tình bây giờ, hắn cũng không còn cách nào khác. Nếu như không đáp ứng thì hắn sợ sẽ bị Cố Trường Ca giết chết, hoặc là cả một đời ở trong địa lao này cho đến khi chết già.
Hắn cũng không thể thờ ơ khi tận mắt chứng kiến Cơ Sơ Nguyệt rơi vào hố lửa.