“Thực sự là như thế sao?”
Tiêu Nhược Âm thấy một màn trước mắt, không hề ngoài ý muốn chút nào, chỉ than nhẹ một tiếng rồi thu tay về.
Cho dù là nàng, khi chạm vào sợi Vận Mệnh chi tuyến này thì cũng cảm giác bàn tay nhoi nhói, bị phản phệ mãnh liệt, khói đen bốc lên.
Đây không phải là nhân quả mà nàng muốn xóa là xóa.
“Cố Trường Ca…”