“Là gia tộc mà muội muội vẫn luôn sinh sống sao? Đây là lần đầu tiên ta đến nơi này.”
Chiếc rèm trên liễn xa bạch ngọc lại được vén lên một lần nữa, Cơ Thanh Huyên đi tới, ra vẻ hiếu kỳ cảm thán một câu.
Nàng một thân xiêm y màu tím, gương mặt cũng thanh lệ và tinh xảo, làn da trắng nõn như tuyết, cùng với Tô Thanh Ca ở trước mặt thật sự là giống nhau như thể đúc từ một khuôn mà ra.
Thấy cảnh này, đám người Cơ gia đều khó mà tin được trợn trắng mắt.
Thế gian này có hai người có thể giống nhau đến mức này được sao? Dáng dấp của các nàng hoàn toàn như hai giọt nước.