Tại sâu trong Đại Hoang, đồi núi liên miên, hồ xanh như ngọc, dòng sông chảy ngang như một cái thắt lưng bằng ngọc, đan xen vào đó là sương trắng cùng ánh sắc cầu vòng khiến không gian vô cùng mờ mịt.
Bộ lạc này cũng không lớn lắm, nhận khẩu cũng không đến một trăm nhà, xung quanh có hàng rào bao bọc, hơi toát lên vẻ không tranh quyền thế.
Ngay lúc đám người Tiêu Dương đi đến nơi này thì nhiều hài đồng chạy ra xem xét bọn hắn, dáng vẻ vô cùng tò mò, giống như không sợ hãi tý nào.
Bọn chúng có vẻ không giống những người bình thường trong bộ lạc lắm.
Hài đồng nơi này đều mang trong mình một loại linh tính rất linh động, hiển nhiên là do được linh khí tẩm bổ thường xuyên.