Trong cung điện huy hoàng, tiên khí mờ mịt, sương mù rực rỡ lơ lửng, Cố Trường Ca ngồi xếp bằng ở trên giường, quanh người có từng tia từng tia Hỗn Độn khí rủ xuống xen lẫn, vô cùng mơ hồ, tựa như một vị Tiên Đế trẻ tuổi.
"Ngươi bị thương có nặng hay không?"
Âm thanh của Cố Tiên Nhi bất ngờ vang lên, váy áo bồng bềnh, thân hình mảnh mai thon thả, trong nháy mắt thoáng có tiên khí thanh lãnh.
Nàng là người hiếm hoi không cần thông báo mà vẫn có thể trực tiếp tiến vào cung điện của hắn.
Hiện giờ, nhìn qua Cố Trường Ca dường như đang điều dưỡng thân thể, nàng đi đến trước mặt, không nhịn được mở miệng hỏi.