Rất nhanh, tất cả mọi người đều chăm chú nhìn tu vi của Cổ Vô Địch bị Nhị Sơn Chủ áp chế tới cùng một cảnh giới với Tiêu Dương, trừ phi có kẻ thành đạo ra tay, nếu không sẽ không ai có thể hoá giải được phong cấm đó.
“Đã như vậy, bớt nói nhiều lời, bắt đầu đi.”
Tiêu Dương hoàn toàn không có hảo cảm với Đạo Tử Cổ Vô Địch, tên gia hỏa ấy đã từng nhiều lần làm khó hắn, bây giờ cũng nghiễm nhiên trở thành chân chó của Cố Trường Ca.
Hắn vừa dứt lời, trên người hắn bắt đầu hiện ra khí tức đáng sợ, từ dưới làn da của hắn xuất hiện từng đạo thần phù đan xen, chúng giống như từng mảnh tinh hà thần bí mênh mông, có dấu hiệu cổ xưa, chúng thuộc về một bộ vô thượng thần thông của Cửu Đại Sơn, vô cùng cường thế, đánh ra trong nháy mắt.
Lập tức ở nơi đây dường như có sơn hà cuồn cuộn, nhật nguyệt sụp đổ, bao phủ hướng về Cổ Vô Địch, cả người của Tiêu Dương đứng ngạo nghễ trong hư không, tựa như thần linh.