Trong ánh mắt của Cố Trường Ca lóe lên dị sắc, khẽ vuốt cằm nói, "Nếu như có cơ hội, chuyện ấy là đương nhiên."
Dứt lời, hắn ngửa đầu đem rượu uống cạn sạch một hơi.
Thiên Lộc Huyền Nữ ngồi nghiêng chân bên cạnh, tóc đen mềm mại, khuôn mặt trắng không tì vết, chiếc váy dài cũng khó có thể che giấu đôi chân ngọc thon dài mà trắng nõn.
Nàng thấy thế nhẹ nhàng đổ đầy rượu vào trong chén rượu của hắn, dáng vẻ hiền thục dịu dàng ngoan ngoãn.
Thỉnh thoảng nhấc đũa ngọc lên, gắp lên từng miếng thịt lập lòe tia sáng, đưa đến bên miệng Cố Trường Ca.