“Nếu Cố công tử có thể đảm bảo tha cho Thiên Lộc thành, cho Bát Hoang Thập Vực một con đường sống thì tại sao ta lại phải khổ như vậy chứ?”
Thiên Lộc Huyền Nữ thở dài một tiếng, sau đó ánh mắt nàng lại rơi trên khuôn mặt của hắn.
Nhìn thấy vẻ mặt hờ hững của hắn, nàng lại cười nói: “Bây giờ Cố công tử đã biết bí mật lớn nhất của ta, có phải ngươi nên tin ta rồi hay không?”
Không thể không nói, là một người có thân phận địa vị được tôn sùng nhất Bát Hoang Thập Vực, cho dù Thiên Lộc Huyền Nữ đã nhiễm phải ma tính nhưng nàng vẫn có một loại cảm giác thánh khiết không thể khinh nhờn được.
“Đối với ta, phiền phức của Cửu Huyền Tương Tư Thể chưa chắc sẽ không có cách giải quyết.”