"Cố Trường Ca, ngươi vậy mà…. vậy mà ẩn tàng sâu như vậy…. A….."
Trong địa lao u ám mà thâm sâu, một trận kêu thảm hoảng sợ mà phẫn nộ vang lên.
Cố Trường Ca hơi lim dim mắt, thần sắc trên mặt bình thản không gợn sóng, bàn tay chụp qua mi tâm một vị Chí Tôn Phật Sơn.
Một luồng khí đen chậm chạp mà có quy tắc thẩm thấu qua, giống như từng đoá đại đạo chi hoa, cắm rễ và nở rộ ở trong đó.
Nó rất nhanh xuyên thấu qua da của hắn, huyết nhục, phế phủ, xương cốt, thăm dò vào bản nguyên.