Ngọn núi phía trước không cao, bên trên khắc rất nhiều kinh Phật có thể trấn áp tà khí của nơi đây, nhưng cũng không thể không đi qua được, cần phải leo từng bước lên đỉnh núi, gỡ bộ thiền y kia xuống.
Sắc mặt của Kim Thiền Phật Tử rất thành kính, trong tay hắn cầm Phật cốt đi về phía ngọn núi, từng đợt Phật quang tỏa ra chống lại ma khí khủng khiếp ở nơi này.
Trên mặt đất có rất nhiều trận văn không thể ảnh hưởng đến hắn. Tốc độ của hắn rất nhanh, mặc dù đang đi bộ nhưng chỉ trong nháy mắt hắn đã đến dưới chân núi.
“Sau khi lấy được thiền y, tiểu tăng sẽ rời khỏi nơi đây. Nữ thí chủ, ngươi cứ yên tâm ở lại đây đi.”
Hắn cảm giác được ánh mắt của Hồng Y Nữ Ma như đang rơi xuống bên cạnh mình, nhưng sau khi hắn biết đối phương không thể bước ra khỏi vùng bị phong ấn được, hắn rất an tâm, nói chuyện tự nhiên, cũng không quan tâm liệu đối phương có nghe thấy hay không.