“Nghe nói lúc trước bởi vì vị Loạn Thiên Đại Thánh kia không tuân theo phật pháp nên cuối cùng đến Phật Sơn mới bị độ hóa. Một vị đại thần thông ở Phật Sơn đã xuất thủ, một chưởng hóa thành Hắc Sơn rồi trấn áp trước núi, cả ngày lẫn đêm chịu ảnh hưởng của phật pháp.” Giang Sở Sở cho là Cố Trường Ca cảm thấy hứng thú với chuyện này, nên hắn cũng nói ra những gì mình biết từ những ghi chép cổ. Với hắn “Sở Sở thánh nữ thật sự nói sai rồi, không phải là không tuân theo phật pháp, mà là vị tiền bối trước kia bướng bỉnh lại khó thuần phục, không tuân theo lễ giáo, không tôn trọng quy tắc đạo đức, ta cảm thấy bởi vì điều này mà Phật Sơn ta đã giáo hóa hắn ở đây, sau đó để cảm ơn và trả lời ân tình nên đã quyết định trấn thủ trước sơn môn của Phật Sơn.” Kim Thiền Phật Tử nghe thấy thế thì không khỏi quay đầu, lắc đầu rồi nói lại cho đúng. Giang Sở Sở nhìn hắn một cái, nàng nghe vậy cũng không nói chuyện nữa. Nàng biết trên địa bàn của Phật Sơn, nói nhiều lời cũng vô ích. Mặc dù nàng biết việc này chính là ý kiến của Phật Sơn, rất nhiều đạo thống đã ghi chép lại chân tướng câu chuyện. Trái lại, Cố Trường Ca đối với Phật Sơn vô sỉ cũng chẳng suy nghĩ gì nữa, tất nhiên, nếu đổi lại là hắn thì hắn cũng sẽ làm như vậy. Dù sao thì đó cũng là một yêu thú có thực lực rất mạnh canh cổng, bất kể là đạo thống nào cũng sẽ đều coi trọng. Không bao lâu sau, đám người đi vào một chỗ bên trong thiền viện, sau khi Kim Thiền Phật Tự đưa bọn hắn đến nơi này đã phân phó cho các tăng nhân còn lại, lúc này hắn mới đứng dậy rời đi. Hôm nay, đám người Cố Trường Ca sẽ tạm thời nghỉ ngơi ở đây, ngày mai mới lên đường, tiến về sâu trong Táng Ma Uyên, giải quyết tai hoạ. Chuyện đại ma xuất thế, Phật Sơn cũng sẽ nhúng tay vào việc này, bọn hắn đã điều động không ít Phật Đà có phật pháp cao thâm đến. “Kim Thiền Phật Tử mang đến cho ta một cảm giác tâm thuật bất chính, cũng không biết có phải cảm giác của ta sai hay không?” Sau khi tất cả tăng nhân lui ra, Giang Sở Sở nhịn không được nói với Cố Trường Ca, còn khẽ cau mày một cái. Nàng có được lực lượng của khiếu tiên hồn nên cảm giác đối với các loại khí tức đặc biệt mạnh mẽ. Lúc trước cũng là dựa vào thiên phú này, nàng mới đoán ra được thân phận thực sự của Cố Trường Ca. Lần này, từ trên người của Kim Thiền Phật Tử, nàng cảm thấy có gì đó không ổn. Có lẽ đối phương đến Táng Ma Uyên còn có mục đích riêng. Cố Trường Ca có chút đồng ý, gật đầu nói: “Cho nên, lần này khi đến Táng Ma Uyên, ngươi hãy nhìn kỹ hắn một chút, không chừng sẽ gặp phải tai họa gì đó. Ngộ nhỡ biến khéo thành vụng, hung ma tuyệt thể trong đó bị hắn thả ra khỏi phong ấn thì sẽ không tốt đâu.” Hắn không ngờ Giang Sở Sở sẽ nói như vậy, không ngờ nàng lại nghĩ ra một cái cớ không tệ cho hắn.
Trên người Kim Thiền Phật Tử đã có hiềm nghi, vậy thì chỉ cần xác thực nghi ngờ, đương nhiên hắn sẽ không có chuyện gì nữa. “Từ xưa đến nay, ở Táng Ma Uyên đúng là đã phong ấn rất nhiều hung ma tuyệt thế, nghe nói Kim Thiền Phật Tử đã từng đi một chuyến vào trong đó. Có mối liên hệ nào trong chuyện này hay không?” Giang Sở Sở lại không nghi ngờ gì về Cố Trường Ca, nhưng nàng cũng không tin Kim Thiền Phật Tử. Nếu hắn dám làm như vậy, một khi những tuyệt thế hung ma ở Táng Ma Uyên xuất thế, một khi chúng được thoát ra, chắc chắn sẽ là tai họa của thượng giới. Cho dù là người xuất gia có thể vượt qua Đế Cảnh, chẳng lẽ Kim Thiền Phật Tử lại gan lớn ngập trời đến bước này sao? Hay là bản thân hắn vốn đã không quan tâm tới thanh quy giới luật của Phật Sơn.” Cố Trường Ca cười nói: “Ngươi cũng đã nói như vậy, chắc chắn trong lòng người cũng đã có ý nghĩ của mình, tóm lại là ngươi hãy cẩn thận một chút.” “Chuyện này không sai.” Giang Sở Sở gật đầu, ừ một tiếng, như có điều đang suy nghĩ.
“Trước hết chuyện này cứ để như vậy đi, nhưng bây giờ trước mắt chúng ta vẫn còn một vấn đề nan giải, đêm nay chúng ta cùng nghỉ ngơi một chỗ hay là tách ra nghỉ ngơi?” Sau đó Cố Trường Ca nói sang chuyện khác, hắn nhìn về phía nàng với vẻ mặt có chút bỉ ổi.
Giang Sở Sở nhìn hắn một cái, trên mặt hơi đỏ lên. Nơi đây chính là Huyền Không Tự, thánh địa của Phật môn. Hắn suy nghĩ cái gì vậy? “Nếu được chúng ta vẫn là tách ra nghỉ ngơi đi?”
Thế nhưng, nàng cũng không dám từ chối yêu cầu của Cố Trường Ca, nàng chỉ có thể lấy giọng thương lượng hỏi, ánh mắt thăm dò như nhìn hắn khi ở trong Nhân Tổ điện, ngược lại Cố Trường Ca cũng không yêu cầu nàng bất cứ điều gì, nhưng trong lòng nàng vẫn có chút mong chờ. Dù sao thì chính miệng nàng đã đồng ý với Cố Trường Ca. “Được rồi.” Bản thân Cố Trường Ca định trêu chọc nàng một chút, hắn cũng không có suy nghĩ gì khác.