Bình thường Giang Sở Sở trước mặt Vương Tử Câm vẫn luôn là dáng vẻ không sợ hãi, lạnh nhạt, bình tĩnh và thong dong, thậm chí còn thường xuyên sẽ đối nghịch với nàng.
Nhưng hôm nay bị nàng mắng xối xả, máu chó phun đầy đầu mà chỉ có thể siết chặt góc váy, cúi đầu, như biết mình phạm sai lầm, khó mà lên tiếng.
Giang Sở Sở cảm thấy Vương Tử Câm nói rất đúng, nàng cũng không thể nào phản bác được.
Sau khi thí luyện kết thúc, trở lại Chân Tiên thư viện, trước sự ép hỏi liên tục của Vương Tử Câm, Giang Sở Sở mới bất đắc dĩ nói thật, nàng và Cố Trường Ca đúng là có quan hệ không tầm thường.
Vương Tử Câm rất thông minh, mấy ngày nay nàng quan sát thấy Giang Sở Sở vẫn luôn mất hồn mất vía, thỉnh thoảng rời động phủ đi ra ngoài dạo vài vòng.