Dưới sự cổ động của đám người Chưởng giáo Thủ Dương Thiên Tông, rất nhiều nhân vật lãnh tụ thế lực tộc đàn vốn đang dao động một lần nữa kiên định trở lại.
Bọn họ không cách nào cam đoan về sau có thể chung sống hòa bình với Phạt Thiên Minh hay không, cũng vô pháp cam đoan hôm nay bọn họ sẽ không bị trả thù. Cho nên, biện pháp duy nhất chính là liên thủ với nhau, cùng nhau chôn vùi Phạt Thiên Minh ở đây.
Những áy náy trước đó, trước mặt lợi ích tộc đàn đã nhanh chóng tan thành mây khói.
“Ha ha, đây mới là bản tính chân thật của con người. Cái gì gọi là thương sinh đại nghĩa, chư thế vạn linh, trước mặt lợi ích bản thân đều là rắm chó.”
“Đã kéo lớp ngụy trang xuống rồi, ta thấy các ngươi chẳng khác gì bàng môn tả đạo. Các ngươi còn có mặt mũi nói Phạt Thiên Minh ta là bàng môn tả đạo?”