“Xin lỗi.”
Im lặng một lát, Lăng Ngọc Linh chỉ có thể xin lỗi lần nữa.
Cố Trường Ca không tiếp tục để ý đến nàng nữa, ánh mắt của hắn lạnh lùng đảo qua đám người đang giằng co với Phạt Thiên Minh, giọng nói lại càng bình tĩnh đến cực điểm.
“Ta đã cho các ngươi cơ hội, chỉ tiếc rằng các ngươi không biết nắm bắt. Nếu ngay cả các ngươi cũng không thèm để ý đến chúng sinh vạn linh Hi Nguyên văn minh, ta cần gì phải thương hại các ngươi chứ?”
Lời của hắn khiến cho nhân vật lãnh tụ, Chưởng giáo thế lực đạo thống các phương phải biến sắc. Rất nhiều người tim đập nhanh, người lạnh run, biết lời này của Cố Trường Ca là có ý gì.