“Vừa rồi ta đã mượn lực lượng của Luân Hồi Kính để suy đoán một chút, thật sự phát hiện một số điểm bất thường, Tiên Sở Hạo Thổ hiện giờ đang bị màn sương đen che lấp, ngay cả Thánh Nữ cũng không liên lạc được.”
“Cảm ứng giữa nàng và Luân Hồi Kính cũng bị cắt đứt.” Tuy Hi Âm là nhân vật cấp Tổ Lão trong Hi Nguyên Thánh Đường nhưng bộ dạng lại trông giống một mỹ phụ trung niên, tóc được búi bằng chiếc trâm ngọc, đại sắc cung trang, dáng người yểu điệu thước tha, dung mạo tuyệt diễm, khóe mắt có nốt ruồi lệ càng làm cho vẻ đẹp thêm phần mị sắc lạ lùng.
Nàng khẽ cau mày, nhìn về phía Tiên Sở Hạo Thổ ở thời không xa xôi.
Các trưởng lão trong Hi Nguyên Thánh Đường đều thay đổi sắc mặt, rất nhiều người càng lo lắng hơn.
Cảnh Thiên Nguyên thoạt nhìn tuổi già thanh quắc, nhưng trên người lại có khí chất nho nhã, nghe thấy vậy cũng gật đầu nói, “Cũng vì vậy nên ta mới đến đây để thương nghị với Hi Nguyên Thánh Đường, làm cách nào để cứu viện Hi Nguyên Thánh Nữ và giải quyết mối họa lần này của Hi Nguyên Văn Minh.”