“Thiên phú của ngươi thật sự rất xuất chúng, lúc trước khi tu hành ở Hi Nguyên Thánh Đường, vẫn chỉ là chuẩn Tiên Đế cảnh, nhưng qua nhiều kỷ nguyên như vậy, ngươi đã là Chân Đạo cảnh.”
Ánh mắt của Hi Nguyên Thánh Nữ nhìn qua lớp màn che, đồng thời cũng buông quyển sách cổ trong tay xuống.
Giọng nói nhẹ nhàng, ngữ khí bình thản, giống như âm thanh của tự nhiên có thể gột rửa tâm hồn, khiến người ta không nhịn được đắm chìm vào bên trong.
Sở Tâm Nguyệt từng tu hành ở Hi Nguyên Thánh Đường một thời gian, Hi Nguyên Thánh Nữ lúc đó còn chỉ đạo cho nàng ta.
Theo nàng thì đây là một nữ tử có dã tâm cũng rất có thiên phú, thành tựu trong tương lai không thể khinh thường.