Cố Trường Ca biết hắn là người thông minh, nhưng cũng không ngờ là hắn lại quyết đoán như thế.
Nhưng như thế cũng tốt, tránh để hắn nhiều lời và hao phí quá nhiều thời gian. Thành thật mà nói, đây cũng chính là lý do khiến hắn thích qua lại với người thông minh.
Hắn khẽ gật đầu, nói: “Ta có một cổ trận, tên là Thiên Yêu Phệ Hồn. Đến lúc đó ngươi chỉ cần dùng đến cổ trận này, tìm đủ thân xác của mười vạn tám nghìn đại yêu là có thể góp thành trận nhãn. Ba nghìn trận nhãn được bày bố, đừng nói là Đạo cảnh bình thường, có là tu hành giả Tổ Đạo cảnh đặt chân vào cũng sẽ bị nhốt lại trong đó, khó mà thoát ra. Trăm năm qua đi sẽ hóa thành vũng máu.”
Trong lúc nói chuyện, bàn tay hắn hơi vẫy, một chiếc ngọc giản tràn đầy hắc khí hiện ra. Trong lúc mơ hồ, như thể thấy được cảnh tượng vạn yêu đang gào thét, khiến lòng người run sợ.
Ánh mắt Đế Khôn khựng lại, hô hấp trở nên dồn dập, nhìn chằm chằm vào ngọc giản này.