Phúc bá cảm thấy bất đắc dĩ, nhưng trong lòng cũng ít nhiều có chỗ được an ủi.
Mà những lời của Sở Bạch cũng thoáng làm lòng hắn dao động. Sở Cô Thành xa lánh hắn như thế, hình như cũng vì cảm thấy hắn không còn tác dụng nữa.
Nhưng những người mang đại khí vận đó đều do hắn giúp đỡ Sở Cô Thành tìm về.
Rất nhiều người trong số họ đều nhờ có hắn giúp đỡ tiếp cận, trao ân tình đúng thời điểm thích hợp, rồi lại giúp đỡ, khiến họ thuận lợi trưởng thành.
Chắc hẳn Sở Cô Thành đều đã quên hết những chuyện này rồi?