Khi Cảnh Hạng chạy về đến Cảnh Vương phủ, Lăng Ngọc Tiên đang nhắm mắt dưỡng thần bên trong viện.
Nghe thấy động tĩnh bên ngoài, nàng cũng chỉ lẳng lặng mở mắt ra. Sau khi biết là Cảnh Hạng quay về thì tiếp tục nhắm mắt nghỉ ngơi, không thèm để tâm đến.
Nàng đến Cảnh phủ để tìm phụ mẫu của Cảnh Hạng, nhưng vì những lời đã nói khi trước, nàng cũng không muốn có sự tiếp xúc nào với Cảnh Hạng nữa.
“Ngọc Tiên, đã lâu không gặp…”
Cảnh Hạng lập tức chạy vào đến trong viện, ánh mắt đầu tiên nhìn thấy là nữ tử xinh đẹp tuyệt trần đang ngồi nhắm mắt dưỡng thần, từ đó ánh mắt chẳng rời đi nổi.