Lăng Ngọc Tiên lẳng lặng đứng bên trong đại điện, quan sát phản ứng của mọi người.
Nhưng ánh mắt của nàng chủ yếu là nhìn về phía Cảnh Tiêu, chính xác là nhìn vào nam tử trẻ tuổi mặc bạch y vừa tiến vào đại điện đang cười nói với Cảnh Tiêu.
Nàng và Cảnh Tiêu cũng coi như đã quen biết nhau mười mấy năm, quan hệ trước kia thật ra rất tốt và đều hiểu rõ tính nhau.
Cho nên nàng cũng biết tính tình của Cảnh Tiêu, rất ít khi lộ ra nụ cười nhạt như vậy khi nói chuyện với một nam tử trẻ tuổi.
Đặc biệt là vừa rồi, nàng ta còn lén quay đầu nhìn đối phương một cái.