Đế Mai rống giận, cõi lòng tràn đầy sự không cam lòng, hắn cố gắng chống đỡ nửa người còn lại, ý đồ xé rách vũ trụ để chạy thoát khỏi nơi này.
“Súc sinh lông lá, ngươi chạy đi đâu?”
Song, Sở Bạch không phải loại người lương thiện gì cho cam, cừu oán đã kết, làm sao hắn có thể thả hổ về núi chứ, nhất định phải nhổ cỏ nhổ tận gốc, không để lại hậu họa về sau.
Xạ Nhật Cung trong tay, lòng đầy hăng hái, cảm thấy điều này có thể so sánh với những chí bảo văn minh trong lời đồn kia.
Xoạt!