“Các ngươi đang cảnh cáo ta đấy à?”
Nghe vậy, Cố Trường Ca cười nhạt, vẻ mặt vẫn không thay đổi.
Đám người Vĩnh Hằng Thần tộc đều cau mày, định nói tiếp gì đó. Nhưng Ly Dương đã khoát tay, ra hiệu bọn họ đừng nhiều lời nữa.
Hắn ta bước đến, nhìn về phía Mộc Yên, bình tĩnh nói.
“Vĩnh Hằng Thần lô vì sao lại thất lạc ở bên ngoài, ta nghĩ Mộc Yên, ngươi rõ ràng nhất. Đây không phải là món đồ mà ngươi có thể khống chế được.”