Vương Hạc không phải kẻ ngốc, có thể đi tới bước này ngày hôm nay, thì hắn đã trải qua rất nhiều chuyện.
Song hắn hoàn toàn không lường trước được khí linh của Thập Hoang Chi Thư, lại bảo hắn đi đối phó Cố Trường Ca. Dựa vào thực lực hiện giờ của hắn, việc này có khác gì đi chịu chết đâu.
Khí linh của Thập Hoang Chi Thư nở nụ cười lạnh lùng mà xen lẫn sự khinh thường, nó đáp trả: “Ngươi cũng chỉ có chút can đảm này, cái gọi là cầu phú quý trong nguy hiểm, trên người nam tử kia có năng lượng vật chất trợ giúp Thập Hoang Chi Thư khôi phục.”
“Nếu như Thập Hoang Chi Thư vào lúc hoàn chỉnh toàn thịnh, tác dụng của uy năng ẩn chứa kia thực sự vượt quá sức tưởng tượng của ngươi, trước mắt ngươi nhìn thấy cũng chỉ là phần nổi của tảng băng trôi mà thôi.”
“Nếu như ngươi không dám, vậy đã xem nhẹ giao dịch ta vừa đề cập. Ngay cả tý can đảm này mà ngươi cũng không có, vậy còn mưu toan khiến ta thuần phục ngươi ư, đúng là nực cười.” Nói đến câu sau, nàng không chút che giấu dáng vẻ đùa cợt, khinh thường kia.