Vương Hạc từng đạt được một môn Liễm Tức Thuật vô cùng cổ xưa, nó có thể thu liễm khí tức và dao động của bản thân đến mức cực hạn. Trừ phi có người cố ý đi dò xét tung tích của hắn, nếu không thì sẽ rất khó phát hiện ra hắn.
Hơn nữa lúc này Trọc Ô trưởng lão cũng không có ở đây, Vương Hạc không hề lo lắng người khác có thể phát hiện hắn. Rất nhanh, trên người Vương Hạc hiện lên một trận ba động mờ ảo, khuôn mặt hắn trông có vẻ càng thêm đơn giản không rực rỡ.
Thân ảnh hắn chợt lóe, tựa như dung hợp thành một thể với hư vô trước mặt, tiếp theo hắn trực tiếp biến mất ở khu vực ngoài cùng.
Thực lực của tu hành giả tại chốn phụ cận này đều ở cấp bậc Tiên Cảnh.
Cường giả mạnh nhất cũng chỉ có tu vi Tiên Vương, đương nhiên không có cách nào nhận ra chỗ khác thường được.