Vương Hạc biết lúc này hắn cũng không thể đi quấy rầy Hồng Côi Tôn giả, nhưng trong lòng vẫn cảm thấy khó chịu, rất không cam tâm.
Với giao tình nhiều năm giữa hắn và Hồng Côi Tôn giả, kết quả nàng cứ lật lọng như thế, chuyện vừa rồi đã đồng ý xong xuôi mà lại nói đổi ý là đổi ý.
Nhưng lúc này, hắn có thể làm được gì chứ?
Chẳng lẽ ra tay giành giật với nam tử bạch y thần bí kia hay sao?
“Thôi bỏ đi, đây cũng chỉ là việc nhỏ. So với đại sự mấy ngày tới cũng chẳng đáng nhắc tới.”