“Những gì ngươi nói đối với ta mà nói, đều không quan trọng.”
“Trận chiến này đã định sẵn là ngươi thua, nếu như còn muốn động thủ, vậy ta cũng chỉ có thể tiễn ngươi một đoạn đường cuối cùng.”
Trong chiến trường Chuẩn Tiên Đế, Cố Tiên Nhi dựa vào kiếm để đứng, mái tóc đen tung bay.
Nàng cũng không để ý tới Nghịch Trần giờ phút này giống như điên cuồng, giọng điệu của Cố Tiên Nhi trong lúc nói chuyện ẩn chứa sự tự tin rất mãnh liệt. Ở trước mặt người khác xưa nay nàng đều như thế, sẽ tỏ vẻ thanh lãnh thoát tục, dáng vẻ tiên khí phất phơ.
Tuy nhiên chỉ có Cố Trường Ca biết, thật ra nàng đang giả vờ chảnh chọe, nghe mỗi câu nói này thôi đã khó nén phần kiêu ngạo kia rồi.