"Tiên tổ..."
Ở một nơi trong đại vũ trụ, Cố Tiên Nhi đã chú ý tới cảnh tượng này. Nàng thu hồi tâm trạng lo lắng, ánh mắt bình tĩnh lạnh lùng, thân ảnh như kinh hồng mà lao vun vút trong vũ trụ.
Kiếm ảnh ngang trời, kiếm quang tung hoành ngàn vạn dặm, chém rơi sao trời, chém đứt tinh hà, chém vỡ vũ trụ. Đại quân Tiên Linh văn minh đang xông tới ở phía trước lập tức bị chém nát, tan thành mây khói dưới kiếm quang. Nàng đang giao đấu với hai vị Tiên Vương nhưng vẫn còn sức ngăn cản sự tiến công của đại quân.
"Tiên Nhi, cứ cái đà này thì hoàn toàn không có cách nào phá vỡ cục diện. Kẻ địch thật sự quá nhiều, dù ngươi có mạnh đến mấy, sớm muộn gì cũng bị tiêu hao đến chết."
"Mau rút lui thôi, ngươi đừng tiếp tục mạo hiểm nữa."