“Giới Bi Hải khô cạn, khoảng thời gian này vẫn luôn có dị động truyền đến...
Thiên Lộc Huyền Nữ nhìn về phía Giới Bi Hải, từng mảng lớn đáy biển lộ ra, vết nứt sâu hoắm vô cùng đáng sợ. Trước kia vì Giới Bi Hải tồn tại mà nơi đó ngàn ngập khí tức hỗn loạn, rất nhiều cổ giới tàn tạ chìm nổi. Mà khi nơi này khô cạn thì những cổ giới chìm nổi kia cũng bể nát rồi biến mất không thấy đâu nữa.
Bây giờ nhìn lại thì rất giống một mảnh mộ địa sụp xệ chồng chất, rất nhiều chỗ đã bị phong hoá, trắng bệch đến đáng sợ, nhiều năm như vậy cũng không khô héo.
Còn có nơi thì dày đặc hố sâu thiên thạch, cứ như một tiểu thế giới độc lập, khó mà tưởng tượng được dưới đáy Giới Bi Hải kia lại là cảnh tượng như vậy.
Giữa một mảnh yên lặng, chỗ này như bị một trận đại chiến từ xa xưa đánh cho tàn phế. Từng ngôi sao rơi xuống liên tục, khiến nơi này có rất nhiều hố lớn vô tận, mênh mông cuồn cuộn không có giới hạn, tựa như một vũ trụ khác mà tử vong là chủ đề vĩnh cửu, là nơi rách nát, là vùng đất đen vô tận.