“Thật đáng tiếc, bị ngươi thiêu đốt như thế đã lãng phí không ít bản nguyên rồi.”
“Xem ra ta nhất định phải tiến sâu vào dị vực, giết thêm mấy Tiên Vương, bằng không thì không thể bù đắp được chút tổn thất này.”
Cố Trường Ca lên tiếng, con ngươi im lặng thâm thúy.
Thế nhưng Đọa Lạc Chân Hống Tiên Vương đã tuyệt vọng rồi, vì sao hắn đã thiêu đốt thần hồn rồi mà vẫn chẳng thể mảy may động được đến Cố Trường Ca. Thậm chí hắn còn không biết Cố Trường Ca đã sử dụng loại thủ đoạn gì mà mạnh mẽ đến mức khiến cho hắn tuyệt vọng mà không có biện pháp nào để đối phó.
“Vì sao lại có hai cái bình cấm kỵ…”