"Thiên Hoàng Sơn không thể bị diệt, khí huyết của ta đã suy kiệt, cho dù là tranh đoạt cơ hội thành tiên thì cũng tranh không lại người khác, không bằng tọa trấn trong tộc để phòng ngừa truyền thừa của Thiên Hoàng Sơn bị đoạn tuyệt trong lúc loạn thế."
Nhân vật nội tình ngồi xếp bằng trên bồ đoàn bình tĩnh nói, đôi mắt thâm sâu, đối với cơ hội thành tiên hắn không có chút ham muốn tranh đoạt nào.
Hắn đã nhìn thấu tất cả những điều này, và sẽ không cạnh tranh thêm một lần nữa.
Nghe vậy, Độc Nhãn đạo nhân trầm mặc, sắc mặt hiện vẻ dị thường khó coi, hắn hoàn toàn không nghĩ tới kết quả sẽ là như vậy.
"Trong tộc có một người tọa trấn là được rồi, thế thì ta đi theo ngươi vậy. Khí huyết lão hủ đã suy kiệt rồi, chỉ sợ cũng không có bao nhiêu tác dụng."