“Ta thật sự rất sợ tất cả những thứ này chỉ là một giấc mộng, tỉnh mộng rồi thì mọi thứ đều sẽ tan biến như bọt biển.”
Nguyệt Minh Không ngước đôi mắt xinh đẹp lên nhìn Cố Trường Ca, trong mắt nàng đều là tình yêu nhưng ngữ khí lại như có chút hoang mang, mất mát.
Mặc dù kiếp trước nàng từng được gả cho Cố Trường Ca, nhưng khi đó hắn là một Cố Trường Ca lạnh lùng tàn nhẫn, mỗi lần thấy nàng đều muốn làm nàng tổn thương chứ đâu có được vẻ ôn nhu dịu dàng như hiện giờ.
Càng tới ngày thành hôn, tâm trạng nàng càng lo lắng bất an.
Rốt cuộc thì hôn kỳ cũng đã đến, sự căng thẳng trong lòng nàng càng rõ rệt hơn.