“Hồi bẩm Nhai chủ, đó chính là những gì mà vị Cố công tử đã chính miệng nói lúc đó.”
Trên Kiếm Nhai, tại một chỗ hàn phong se lạnh ở trên đỉnh cao nhất, hai thân ảnh đứng sừng sững ở đó.
Một đạo thân mang đạo bào, kéo búi tóc nhìn cực kỳ già nua, tuy nhiên ánh mắt lại trong trẻo có thần, tựa như một thanh thần kiếm được ma luyện qua vô số năm.
Thân ảnh bên cạnh hắn cực kỳ nổi bật, trên người là tố y giản lượng, mang một chiếc mặt nạ màu xanh nhạt, da thịt nhẵn nhụi nõn nà, trắng mịn sáng long lanh như tuyết, chỉ để lộ ra một đôi mắt lạnh lùng, tựa như ngàn vạn đạo kiếm khí xen lẫn trong hư không.
Đó chính là Kiếm Nhai nhai chủ, được thế nhân xưng là Tuyết Kiếm Tiên, đệ nhất mỹ nhân ở Nam Hoang châu.