“Thực ra ta cũng hiểu những đạo lý mà ân nhân nói tới, nhưng dưới tình huống chênh lệch lớn như thế, làm sao ta có thể chống lại?” Ánh mắt của A Thanh mang sắc màu buồn bã.
“Ngươi phải hiểu được một đạo lý, nếu như không phản kháng thì các ngươi sẽ không còn một chút cơ hội nào. Chỉ có chống lại thì mới có thể có được một tia hy vọng sống. Dù sao thì trời cũng không tuyệt đường người, hy vọng lúc nào cũng có.”
Cố Trường Ca tùy ý cười nói, thần sắc trên gương mặt lộ vẻ bình thản không gợn sóng, sau đó lại nhìn về phía Giang Sở Sở nói.
“Có lẽ lần này ta cũng phải đến thế giới bên kia, ngươi cũng đừng đi theo.”
Giang Sở Sở nhẹ nhàng đáp: “Mấy ngày nữa ta liền về Nhân Tổ Điện.”