“Vâng, ta không cô phụ sự mong đợi của Cố công tử.”
Trên mặt An Nhan mang theo niềm vui như trút được gánh nặng, nàng gật đầu một cái rồi lấy ra một chiếc hộp đồng xanh cổ xưa loé lên đủ loại phù văn đưa cho Cố Trường Ca.
“Bên trong phong tồn giọt Ẩn Tiên chân huyết kia.” Ánh mắt nàng tràn ngập chờ mong nói.
“Về phần mấy giọt Ẩn Tiên chân huyết còn lại của An tộc, ta sẽ nghĩ biện pháp lấy đi cho Cố công tử.”
Cố Trường Ca cười cười, tuỳ ý quét mắt nhìn hộp đồng xanh, cũng không định mở ra.